[Bộ đội đặc chủng] Chương 11


Note 1 phát: Ngày mai ta phải vào SG tái khám rồi nên ko chắc thứ 4 sẽ có Luyến Luyến đâu nha. Tuần sau nếu có thời gian rảnh ta sẽ bù lại cho ^_^

P/s: *ho khan* Về cái cụm từ 5 cô gái này, Baidu đại thúc bảo là ý chỉ 5 ngón tay ý. Chắc các nàng hiểu mà đúng ko, nếu ko hiểu thì đọc xg chương này cũng sẽ hiểu thôi a :tieuho42:

Chương 11: Năm cô gái cũng tốt lắm (18+)

Edit: Y Lạc

 

Ra khỏi phòng vệ sinh, Chu Lăng nhìn đến cái giường đầy lộn xộn liền 囧 囧. Lộn xộn không phải là vấn đề, vấn đề lớn nhất là vết dơ kia a!! Trên tấm ra trải giường tuyết trắng nổi bật lên một vết máu đỏ, người có mắt vừa nhìn liền biết được, khi người phục vụ đến làm giường thì muốn nàng phải giải thích như thế nào bây giờ đây? Nói rằng bọn họ là tới khách sạn này trải qua đêm tân hôn?

“Cái này đại khái là phải bồi thường tiền,” nàng nói tiếp, “Lát nữa nới với người phục vụ phòng một tiếng, nhiệm vụ giao cho ngươi ha.”

Ngô Ngôn trừng mắt nhìn vết máu kia suy nghĩ nửa ngày, rút ra dao găm Thụy Sĩ ở trong túi, trong ánh mắt kinh ngạc của Chu Lăng roẹt roẹt roẹt cắt bỏ phần ra giường có dính máu. Trên ra trải giường liền xuất hiện một cái lỗ thủng, người ta như thế nào lại không đoán được khi nhìn vào chứ, nếu sớm biết hắn sẽ làm như thế, còn không bằng cứ để yên như vậy, nói không chừng người ta còn có thể nghĩ rằng là dì cả của nàng đến thăm.

Nhưng Ngô Ngôn làm xong động tác kia cũng không có dừng tay lại, mà là đem tấm ra xé thêm một nửa. Chu Lăng nhìn mà trợn mắt há hốc mồm, cần trong tình huống gì mới có thể đem ra giường biến thành như vậy a? Đánh nhau? Nhưng rất nhanh, ánh mắt của nàng liền trừng lớn hơn nữa: Ngô Ngôn đem chỗ ra bị xé hợp lại chồng lên nhau, nếu mà không nhìn kỹ thì không thể nào nhìn ra được là nó bị thủng chỗ nào.

“Quá lợi hại!” Nàng nhịn không được than một tiếng sợ hãi.

Ngô Ngôn nhìn kỹ lại, thấy không có sơ hở gì, lúc này mới vò nhàu nó lại thành một khối để trên giường: “Cái này thuộc loại ngụy trang, chúng ta đều được học ở quân đội.”

Tuy rằng phục vụ phòng dùng ánh mắt kỳ dị nhìn hai người bọn họ, nhưng cũng không có nói cái gì, chỉ cần đền tiền thay ra mới cho bọn hắn là được. Trong lúc đó Chu Lăng ngồi yên ở trên sofa, xấu hổ trừng mắt nhìn sang Ngô Ngôn.

Bởi vì chuyện hai người làm đêm qua ngoài ý muốn bị đau nhiều hơn trong suy nghĩ, Chu Lăng đành phải nằm ở trên giường suốt cả một ngày. Đến ban đêm Ngô Ngôn cũng chỉ ôm nàng ngủ chứ không có lại làm chuyện kia, dù vậy thì ngày hôm sau khi rời giường, Chu Lăng cảm giác được phía dưới vẫn còn đau. Vì thế nàng không bình tĩnh được nữa, tức giận nói: “Ta đến Quế Lâm là để vui chơi, không phải đến ngủ! Ta mặc kệ, ta muốn đi chơi, là do ngươi làm hại ta thành ra như vậy, ngươi phải chịu hoàn toàn trách nhiệm!”

Ngô Ngôn trầm mặc trong chốc lát, hỏi: “Vậy ta cõng ngươi đi chơi?”

Chu Lăng trợn trắng mắt: “Mới không cần, làm như thế thật quá mất mặt.”

“Nếu không chúng ta ở lại Quế Lâm thêm vài ngày đi, dù sao kỳ nghỉ của ta vẫn còn rất dài.”

“Khó mà làm được, ta còn muốn đi Lệ Giang, hơn nữa trong nhà đã quyết định xong ngày tổ chức tiệc rượu rồi, trước ngày mười một chúng ta phải trở về nhà.” Chu Lăng không có hảo ý liếc mắt hắn. Cử động người một chút, “Theo như ta thấy thì vấn đề lớn nhất chính là ở chỗ đó của ngươi, không bằng cắt bớt cho nó nhỏ một chút, đỡ phải về sau ta lại bị đau.” (囧囧囧)

Ngô Ngôn hít sâu một ngụm khí lạnh, theo bản năng lấy tay che lại hạ thân, hành động đó khiến cho Chu Lăng cười rộ lên, lại động đến vết thương ở phần dưới làm cho đau đến chau mày. Ngô Ngôn vội vàng đưa tay ra đỡ lấy nàng, chỉ là nếu là bị thương ở nơi khác hắn còn có thể giúp nàng xoa xoa… nhưng nghĩ đến chỗ bị thương kia, Ngô Ngôn cảm thấy một luồng nhiệt lưu chạy xuống dưới hạ thân hắn.

Dục vọng ở tuổi này vốn chính là thời điểm mạnh mẽ nhất, hắn từ lúc tốt nghiệp trung học đến giờ liền luôn luôn ngây ngốc ở trong quân doanh, cơ hồ đều không có nhìn tới nữ nhân. Bản tính lại là đơn thuần mộc mạc, cũng vẫn không có bạn gái, thân thể khoẻ mạnh đương nhiên tinh lực cũng dồi dào. Hiện tại rốt cục cũng đã kết hôn, còn vừa được thưởng thức qua tư vị tình dục, có thể nào lại không cho hắn nếm hương vị tươi mới này cơ chứ? Nếu có thể để cho hắn buông thả làm một hồi, có lẽ một đêm bảy lần cũng không phải là nói chơi đi.

Giờ phút này hai người ở sát cạnh nhau, Ngô Ngôn cũng không phải mặc loại quần rộng thùng thình gì, quần bò bó sát người hoàn toàn làm bại lộ bí mật của hắn ở trước mặt Chu Lăng. Khuôn mặt Chu Lăng lập tức đỏ ửng lên, vừa xấu hổ lại vừa tức giận, chỗ kia của mình vẫn đang rất đau thế mà người này lại còn nổi lên dục vọng như vậy.

Ngô Ngôn cũng đỏ mặt, thấp giọng giải thích nói: “Không… Không có việc gì, ngươi nghỉ ngơi đi, ta đi tắm một cái.”

Chu Lăng thấy hắn không chịu lo lắng đến thân thể của chính mình, trong lòng liền thấy buồn bực, tính tình cố chấp lại nổi lên, huống hồ nàng cũng có chút đau lòng cho Ngô Ngôn, không đành lòng để cho hắn phải đi tắm nước lạnh. Tuy rằng có chút ngượng ngùng khi nói ra chuyện đó, nhưng vẫn cố ý nhích thân mình qua, dùng tay cọ xát với nơi đã trở nên cứng rắn kia. Ngô Ngôn rít “A” một tiếng, vội vàng lấy tay chặn lại: “Đừng… Thân thể của ngươi…”

“Đừng nhúc nhích, để ta xoa giúp ngươi.” Chu Lăng ngượng ngùng nhìn hắn, lại ngượng ngùng cúi đầu nhìn chỗ kia, chỉ lắc lắc đầu, tay chậm rãi lần mò từ lưng quần tiến vào trong.

Thắt lưng quần bò có vẻ không đủ rộng, tư thế lại không được tự nhiên, chỉ có mấy đầu ngón tay là có thể miễn cưỡng đụng đến bên ngoài quần lót. Cái loại cảm giác ngứa ngáy này tựa hồ như muốn trêu chọc lòng Ngô Ngôn, hắn hận không thể bật người lên hung hăng tiến vào giữa đôi chân thon dài kia. Chỉ có điều thân thể của Chu Lăng vẫn còn bị đau không thể đi vào, chỉ có thể nín nhịn. Đưa tay cởi bỏ nút thắt, mở khóa kéo ra. Chỉ là khi hết thảy đã chuẩn bị xong, lộ ra cái quần lót bao vây lấy vật cực đại kia, nàng lại có chút do dự.

Ngô Ngôn cũng đã nhẫn nhịn không nổi nữa, một tay kéo xuống quần bò cùng quần lót của mình, một tay giữ chặt lấy tay của Chu Lăng đặt ở trên đỉnh cự vật đang giật nảy liên hồi của hắn. Chu Lăng thiếu chút nữa là bị chất lỏng từ cái vật vừa dài vừa lớn kia bắn vào mặt, lại đột nhiên cảm thấy trong tay vừa nóng vừa cứng thêm lần nữa, không khỏi sợ hãi kêu lên một tiếng, rồi lập tức bị một cái miệng khác ngăn chặn, ngô ngô kêu hai tiếng liền an tĩnh lại.

Được rồi, dù sao sờ thì cũng đã sờ, chuyện nên làm cũng đã sớm làm xong, giờ có muốn cảm thấy xấu hổ cũng chậm mất rồi. Lại nói tiếp nàng còn chưa có thấy qua cái vật này của hắn là mang hình dạng như thế nào đâu.

Lúc Ngô Ngôn rốt cục cũng chịu buông tha miệng của nàng, nàng mới có khí lực để đẩy tên đang đè trên người mình ra, trừng mắt liếc mắt nhìn hắn một cái nói: “Đừng nhúc nhích.”

Thân mình Ngô Ngôn quả nhiên liền thẳng tắp bất động, ai kêu chỗ yếu hại của hắn còn đang bị chộp trong tay đối phương chứ. Chu Lăng vừa lòng cúi đầu, cẩn thận đánh giá cự vật ở trong tay. Không biết là do vóc dáng cao lớn thì thứ này cũng liền thô dài như vậy hay là do rèn luyện thân thể nên cũng đem chỗ này luyện lớn theo nữa, thứ công cụ này vừa nhìn vào thì trông có vẻ thô dài hơn so với mấy nam nhân châu Á ở trên mạng, còn so với phương Tây cũng không nhỏ hơn là bao nhiêu, cho dù không dài đến 18 cm thì ít nhất cũng được 15, 16 cm, về đường kính cũng chỉ nhỏ hơn ngón tay cái cùng ngón trỏ của nàng gộp lại một chút mà thôi.

Nàng nhẹ nhàng khều ở trên đỉnh một chút, mắng: “Thì ra lớn như vậy, khó trách ta bị đau đến như thế, thật là, sao lại không chịu nhỏ hơn một chút chứ? Nếu vậy cũng sẽ không khiến cho ta bị đau thế này.”

Ngô Ngôn hổn hển thở gấp, vật kia giật nảy liên tục, trên đỉnh phun ra một giọt chất lỏng màu trắng đục. Chu Lăng theo bản năng vươn ngón cái nhẹ nhàng lau đi giọt chất lỏng kia, chợt nghe thấy tiếng thở dốc trên đỉnh đầu càng nặng càng cấp bách hơn, tà ác trong lòng bắt đầu bộc phát, nàng mở miệng thổi ra vài ngụm hơi nóng vào nó, nó liền nóng rực và thẳng cứng hơn, càng chảy ra nhiều “nước mắt”.

“Tiểu Lăng, di chuyển… di chuyển có được không?” Ngô Ngôn muốn tự dùng tay vận động để an ủi chính mình một chút, lại bị Chu Lăng phá huỷ, chỉ có thể thấp giọng khẩn cầu.

“Không cho ngươi cử động.” Chu Lăng trắng mắt liếc hắn, bắt đầu cầm cự vật vừa nóng lại vừa cứng nổi đầy gân xanh trước mắt này cọ xát lên xuống, thỉnh thoảng còn khều ở trên đỉnh một chút, tay kia thì vươn ra mặt sau nhẹ nhàng nâng hai viên lớn kia xoa vuốt, đôi môi của hắn không ngừng phát ra những tiếng rên rỉ.

Trong tay vuốt lấy vật to lớn này, bên tai lại nghe được hơi thở trầm đục cùng tiếng ngâm rên của hắn, chính thân thể của Chu Lăng cũng như muốn nhũn ra, không khỏi tựa nửa người vào trên đùi hắn, mặt dán tại bên thắt lưng săn chắc kia, nàng theo bản năng liền nghiêng đầu hôn lên cơ bụng của hắn.

Động tác này của nàng so với ở tay không tính là cái gì, lại không nghĩ rằng nơi này chính là chỗ mẫn cảm của Ngô Ngôn, hơn nữa cao triều vốn sắp đến, hành động này làm cho Ngô Ngôn gầm nhẹ lên một tiếng, chất lỏng màu trắng đục dính nhớp liền phun ra.

“Ai nha!” Chu Lăng kinh hoảng kêu một tiếng, nhìn đến một vũng chất lỏng ở trên ngực mình mà chân tay luống cuống.

Ngô Ngôn cũng hoảng sợ, vội vàng xoay người muốn đi tìm khăn tay để lau, nhưng lại đã quên mất quần của mình đã cởi ra đến nửa đùi, vừa nhấc chân lên thì cả người liền bị lệch đi rồi ngã xuống. Cũng may là thân thủ hắn mạnh mẽ, đưa tay chống đỡ trên mặt đất một cái liền thẳng tắp bật người lên lại. Chu Lăng nhìn thấy cái mông lớn tuyết trắng của hắn đối diện với mặt mình, nhịn không được liền đưa tay vỗ lên nó một cái “bốp”, cười “phốc” một tiếng.